Cần ThơCô gái 27 tuổi cho rằng hơn 2,9 tỷ đồng đại gia chuyển cho mình mua ôtô BMW là “quà tặng”, song người đàn ông kiện đòi lại vì số tiền này “chỉ cho mượn”.
TAND Cần Thơ vừa xử phúc thẩm, giữ nguyên bản án sơ thẩm, tuyên buộc Linh, 27 tuổi, phải trả lại cho nguyên đơn – ông Vương, 54 tuổi, tổng giám đốc một công ty bất động sản lớn, số tiền hơn 2,5 tỷ đồng (trước đó bị đơn đã chuyển trả 495 triệu đồng). Ngoài ra, tòa tuyên tiếp tục phong tỏa tài sản của cô gái là chiếc BMW để đảm bảo thi hành án; buộc đóng án phí hơn 82 triệu đồng (do thua kiện).
Theo đơn khởi kiện và các lời khai trong quá trình giải quyết vụ án, ông Vương cho rằng có mối quan hệ bạn bè với Linh. Đầu tháng 4/2023, cô gái hỏi mượn ông hơn 2,9 tỷ đồng, không có lãi suất, để phụ giúp công việc kinh doanh của gia đình. Do đó, từ 14/4 đến 1/7/2023, ông đã 8 lần chuyển từ tài khoản cá nhân vào tài khoản của Linh số tiền trên.
Khi mượn tiền, Linh nói lúc nào ông cần lấy lại tiền thì điện thoại, cô sẽ thu xếp trả ngay. Tuy nhiên, sau đó ông nhiều lần gọi điện đòi thì Linh mới trả được 495 triệu đồng thông qua chuyển khoản vào ngày 5/5 và 1/7/2023.
Do không liên lạc được nên ông khởi kiện, đề nghị tòa buộc Linh trả hơn 2,5 tỷ đồng còn lại, không tính lãi; đồng thời phong tỏa tài sản của cô là ôtô BMW để đảm bảo thi hành án.
Bị đơn: Ôtô BMW là ‘quà sinh nhật muộn’
Trong khi đó, Linh cho rằng giữa mình và ông Vương có quan hệ tình cảm, từng chung sống như vợ chồng. Cụ thể, đầu năm 2019, cô vào làm việc trong công ty của ông Vương, được ông chia sẻ “đã ly hôn vợ, đang sống độc thân”. Sau một thời gian quen biết, hai người có tình cảm và sống chung tại căn nhà do ông thuê ở quận Ninh Kiều.
Đầu năm 2020, công ty bị khách hàng kéo đến gây áp lực về giấy tờ của dự án bất động sản, khiến cô lo sợ. Tổng giám đốc bảo cô nghỉ ở nhà phụ giúp gia đình buôn bán, ông sẽ chu cấp tiền tiêu xài. Vì thế từ tháng 7/2020, cô xin nghỉ làm.
Hai người tiếp tục giữ mối quan hệ tình cảm, thỉnh thoảng đi du lịch cùng gia đình cô. Tháng 3/2022, cô phát hiện ông Vương có mối quan hệ với người phụ nữ khác nên quyết định chia tay.
Một năm sau, qua nhiều lần ông năn nỉ và thông báo đã chấm dứt quan hệ với người phụ nữ kia, nên cô chấp nhận quay lại sống chung. Tháng 4/2023, cô được ông hứa tặng ôtô làm “quà sinh nhật muộn”. Hai người bàn nhau và thống nhất mua xe BMW. Tiền mua xe được ông chuyển vào tài khoản của cô để thanh toán theo hợp đồng với hãng.
Tuy nhiên, đến cuối tháng 6/2023 cô phát hiện ông Vương chưa ly hôn và vẫn còn quan hệ với “người thứ ba” nên một lần nữa quyết định cắt đứt quan hệ.
Theo bị đơn, ông Vương nói giữa hai người chỉ có “quan hệ bạn bè” là không đúng. Cô dẫn chứng, từ tháng 3/2020 đến cuối tháng 5/2022, ông có 9 lần chuyển tiền qua tài khoản cho mình tiêu xài, tổng cộng gần 200 triệu đồng. Trong đó, nhiều giao dịch có nội dung: tang em yeu, chuc mung em yeu len 2 kg, qua tang 8/3 em yeu, ck ey, ck mua chanel hihi, lo kham benh cho me nhe, gan den lich tiem ngua roi em…
Sau đó, từ 14/4/2023 đến 1/7/2023, ông Vương chuyển cho cô tổng cộng hơn 2,9 tỷ đồng – là số tiền ông tặng để mua ôtô và chu cấp trong thời gian tái sống chung. Linh khẳng định không vay mượn ông Vương, khi đi xem và mua ôtô có ông này đi cùng.
Riêng chứng từ cô chuyển cho ông Vương 475 triệu đồng vào ngày 5/5/2023 là cho bạn của ông vay 500 triệu đồng, trong đó cô lấy lãi trước 25 triệu đồng. Còn chứng từ cô chuyển cho ông 20 triệu đồng vào ngày 1/7/2023 là do quyết định cắt đứt quan hệ. Đây chính là số tiền mà trước đó, cùng ngày này, ông có chuyển cho cô để tiêu xài.
Tòa: Có nhận tiền, phải trả
Tại phiên tòa sơ thẩm hồi tháng 5 của TAND huyện Phong Điền, hai bên đương sự giữ nguyên quan điểm như trên. Với tư cách người làm chứng, nhân viên hãng ôtô cho biết ông Vương có đi cùng Linh đến xem xe, nhận xe. Tuy nhiên, quá trình làm hợp đồng, trả tiền cọc và thanh toán đều do Linh thực hiện.
Nêu quan điểm giải quyết vụ án, đại diện VKS huyện Phong Điền đề nghị HĐXX bác toàn bộ yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn, hủy bỏ lệnh phong tỏa tài sản của bị đơn.
Sau 6 ngày xét xử công khai và nghị án, TAND huyện Phong Điền cho rằng, việc bị đơn thừa nhận có nhận của nguyên đơn hơn 2,9 tỷ đồng là tình tiết, sự kiện không phải chứng minh theo quy định tại Điều 92 Bộ luật tố tụng Dân sự.
Theo HĐXX, nguyên đơn là chủ sở hữu số tiền trên, đã chuyển giao cho bị đơn thông qua giao dịch dân sự, nên có quyền đòi lại tài sản. Trong những lần chuyển khoản (từ tháng 4 đến 7/2023), ông Vương sử dụng số tài khoản khác và không thể hiện các nội dung chuyển khoản như những lần trước đó (là cho Linh).
Linh cho rằng số tiền này ông Vương cho cô để mua ôtô, mua xe điện, chi xài cá nhân; khi mua ôtô có ông này đi cùng nhưng không có chứng cứ chứng minh ông mua xe tặng cô. Trong khi đó, các giao dịch (mua xe) không phải do ông Vương thực hiện. Như vậy, Linh không chứng minh được sự tự nguyện của ông Vương cho mình số tiền này.
“Không thể căn cứ vào các chứng cứ bị đơn cung cấp (những lần chuyển khoản năm 2020-2022) mà suy đoán nguyên đơn chuyển tiền (năm 2023) là để tặng cho”, bản án sơ thẩm nêu. Từ đó, tòa chấp nhận yêu cầu khởi kiện của ông Vương, buộc Linh phải trả lại 2,5 tỷ đồng còn lại.
Không đồng ý với phán quyết này, Linh kháng cáo; VKS cũng kháng nghị theo hướng đề ghị cấp phúc thẩm bác yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn.
Tuy nhiên, tòa phúc thẩm xác định, bản án sơ thẩm tuyên là có cơ sở và phù hợp quy định pháp luật.
An Bình
* Tên đương sự đã thay đổi